Thấm vào tim câu chuyện lương cao
Đời người lính không tính bằng tiền bạc
Mà tính bằng mồ hôi, nước mắt
Tuổi thanh xuân và xương máu hy sinh.
Xa quê hương, thèm tiếng vợ, ôm con
Nơi biên cương trọn một thời trai trẻ
Sốt rét, xanh da, sống với đồng bào.
Hết ngày dài rồi lại đêm thâu
Ôm cây súng nơi tiền tiêu đứng gác
Khi dân ngủ người lính canh vẫn thức
Ngày cùng dân thực hiện “ba cùng”.
Giữa thời bình, các anh vẫn hy sinh
Phần xương máu ngấm sâu vào lòng đất
Vì Tổ quốc không tính phần được mất
Chỉ vẹn nguyên Bộ đội Cụ Hồ.
Ôi đồng lương, nào ai tính nhỏ to
Sự so bì bạn đời ơi dừng nhé
Chuyện máu xương và hao mòn tuổi trẻ
Rất thiêng liêng, vì Tổ quốc, vì Dân.
Người lính Cụ Hồ tự nguyện hiến thân
Tiền xương máu không tính nhiều hay ít.
st
cơn bão đi qua , để lại bao thứ mất mát .